Thiên Kim Trở Về

Tác giả: Thập Tam Xuân

Edit: Heo con

Khổng Ngọc Phân lại hưng phấn trở lại, cô nàng quay đầu nhìn Cố Trường Khanh, vẻ mặt vô cùng đắc ý.

Khổng Ngọc Phân lại hưng phấn trở lại, cô nàng quay đầu nhìn Cố Trường Khanh, vẻ mặt vô cùng đắc ý.

Cố Trường Khanh quay về phòng tiệc, đầu tiên vào toilet rửa mặt, sửa sang lại mặt mũi. Sau khi hoàn toàn bình tĩnh thì mới đi ra.

Sau khi đi ra, thấy Triệu Nghị và Khổng Ngọc Phân đã quay lại đại sảnh.

Triệu Nghị và Phùng Tước đứng cạnh nhau, đang nói chuyện gì đó. Khổng Ngọc Phân đứng chỗ khác, nói chuyện phiếm với mấy cậu bé bên cạnh, rất rõ ràng là đang bất an.

Cố Trường Khanh cầm một ly đồ uống từ khay của nhân viên bưng qua, đi về phía Khổng Ngọc Phân, trên đường đi ngang qua Triệu Nghị và Phùng Tước, bị Triệu Nghị khẽ gọi lại.

–         Trường Khanh…

Cố Trường Khanh quay đầu lại, mỉm cười nhìn cậu:

–         Chuyện gì?

Triệu Nghị lại kích động cúi đầu, không dám nhìn cô, vẻ mặt vô cùng áy náy.

–         Anh… anh…

Triệu Nghị muốn nói lại thôi, cuối cùng thở dài:

–         Thôi đi, không có gì…

Đương nhiên Cố Trường Khanh có thể hiểu được tâm tình cậu lúc này, cậu là người được chiều chuộng từ nhỏ, luôn cho rằng đám con gái xung quanh đều phải chung tình với mình, như vậy, đương nhiên khó có thể trung thành với bất kì ai.

Chuyện Khổng Ngọc Phân khiến cậu trở tay không kịp, khiến cậu hoảng sợ, áp lực, giờ không biết phải xử lý chuyện này thế nào.

Nhưng nói gì thì nói, cậu cũng đâu bị thiệt, cho nên cũng không thể coi là cô đã làm tổn thương cậu chứ.

Cố Trường Khanh cười cười, quay đầu đi, ánh mắt vừa khéo chạm vào măt Phùng Tước, sắc mặt anh hơi đỏ lên, không hề trốn tránh ánh mắt cô.

Trước kia không quá để ý, giờ Cố Trường Khanh mới phát hiện, ánh mắt anh vô cùng tinh thuần, dường như không có tạp chất gì khiến người ta có cảm giác chính trực, quang minh, những chuyện mờ ám không thể tồn tại trước mặt anh.

Lúc này, Cố Trường Khanh có cảm giác thật nhỏ bé, cô cúi đầu, không nói gì, xoay người rời đi.

Cô đi đến bên Khổng Ngọc Phân, Khổng Ngọc Phân nhìn thấy cô, vội thay thái độ suy sụp vừa rồi, ngẩng cao đầu.

–         Vừa rồi chị đi đâu? Sao chẳng thấy chị đâu cả?

Cố Trường Khanh lắc lắc ly thủy tinh, biết rõ nhưng còn cố hỏi.

Khổng Ngọc Phân quay đầu nhìn cô, cười thần bí:

–         Em muốn biết sao? Không nói cho em!

Sau đó đảo mắt, trong ánh mắt là sự đắc ý không dấu được:

–         Em đoán xem lát nữa Triệu Nghị sẽ mời ai nhảy điệu nhảy đầu tiên

Cố Trường Khanh cười cười, nhẹ giọng nói:

–          Mặc kệ là mời ai thì cũng chẳng chứng tỏ được điều gì.

Cô nhìn vẻ mặt cố tỏ ra trấn định của Khổng Ngọc Phân, cười lạnh lùng:

–          Bởi vì thời gian còn dài, về sau còn nhiều cơ hội.

Sắc mặt Khổng Ngọc Phân hơi tái.

Cô có thể để cho lần nào Triệu Nghị cũng mời mình nhảy đầu tiên sao? Nhất định là vậy thì mình phải…

Cố Trường Khanh nhìn ánh mắt đang lóe của cô, hơi cười.

Cô ta càng tham lam, càng bám chặt lấy Triệu Nghị thì Triệu Nghị sẽ càng phiền, chờ mới mẻ qua đi…

Hơn nữa…

Tóm lại, sau này cô ta ăn đủ!

Lúc này, cả sảnh bỗng nhiên tối sầm, tiếng nhạc cũng dừng lại.

Sau đó, một luồng sáng trắng chiếu vào giữa trung tâm, nhân vật chính hôm nay – Triệu Nghị dáng người cao ráo, khuôn mặt tuấn tú.

Mọi người không hẹn mà cùng im lặng, mấy chục ánh mắt đều nhìn cậu chăm chú, ngừng thở đợi đáp án đêm nay được công bố.

Triệu Nghị xoay người đi về phía Khổng Ngọc Phân và Cố Trường Khanh, mọi người đều tự động nhường đường, đám người trẻ bắt đầu ồn ào. Một số kêu Khổng Ngọc Phân, một số kêu Cố Trường Khanh, không biết là ai còn gõ trống thùng thùng khiến không khí thêm phần khẩn trương.

Náo loạn lên, đẩy không khí bữa tiệc lên đến cao trào!

Khổng Ngọc Phân lại hưng phấn trở lại, cô nàng quay đầu nhìn Cố Trường Khanh, vẻ mặt vô cùng đắc ý.

Hôm nay, chính tại hôm nay, trước mặt mọi người tao sẽ cho mày thua thật khó coi!

Cô nhìn Triệu Nghị, hai mắt sáng bừng, miệng cười như hoa.

Triệu Nghị chậm rãi đi tới, luồng sáng trắng kia vẫn đi theo cậu, khiến cậu trở thành hoàng tử tỏa sáng nhất nhưng Cố Trường Khanh lại chẳng có cảm giác như công chúa, cô chỉ cảm thấy thế này thật quá ấu trĩ.

Buồn cười, việc gì mình phải đứng đây để cậu ta chọn lựa?

Ngay lúc Triệu Nghị sắp đi đến trước mặt hai người, Cố Trường Khanh xoay người rời đi, chỉ để lại bóng lưng thoải mái.

Cả sảnh ngẩn ra, Triệu Nghị ngây người nhìn bóng cô, vẻ mặt buồn bã, mất mát rất rõ ràng. Sau đó đám trẻ chờ xem náo nhiệt đều xì một tiếng thất vọng, còn một số người bình thường chơi khá thân với Cố Trường Khanh thì lại vỗ tay kêu lớn:

–         Trường Khanh giỏi lắm, đúng, chính là như vậy, không thể để tên tiểu tử Triệu Nghị kia được lợi như vậy.

Không hề trì hoãn, Triệu Nghị vươn tay về phía Khổng Ngọc Phân, lúc này Khổng Ngọc Phân cũng chẳng còn cảm giác hưng phấn gì nữa.

Hình như là cướp được thứ người ta không cần.

Thứ cô dùng mọi cách để có được lại không phấn khích bằng tưởng tượng của cô.

Âm nhạc lại vang lên, tiếng đàn vĩ cầm như nước suối chảy xuôi.

Triệu Nghị kéo Khổng Ngọc Phân vào sàn nhảy, sắc mặt hai người bị ánh sáng trắng chiếu vào thành ra xanh xanh trắng trắng.

Sau đó, mấy chiếc đèn thủy tinh lại sáng lên, ánh đèn nhu hòa khiến không khí càng thêm lãng mạn, dường như ảo mộng vậy.

Thiếu nam thiếu nữ đều xuống sàn nhảy, vui vẻ khiêu vũ, hưởng thụ tuổi xuân tươi đẹp.

Cố Trường Khanh đứng bên sàn nhảy mỉm cười nhìn những khuôn mặt vui vẻ, tâm tình cũng trở nên thật thoải mái, lúc này, có một cậu thiếu niên đi đến vươn tay với cô, rất galant hỏi:

–         Cố tiểu thư, có thể mời em một điệu nhảy không?

Cố Trường Khanh nhận ra cậu là công tử của một khách sạn lớn trong thành phố, hình như là họ Lý. Đang cười cười, chuẩn bị đồng ý thì bỗng nhiên bên cạnh một giọng nói trong trẻo xen vào.

–         Điệu nhảy này Cố tiểu thư đã hẹn với tôi rồi, Cố tiểu thư, em nói đúng không?

Khỏi nhìn Cố Trường Khanh cũng biết đó là ai?

Lý công tử kia có hơi mất hứng, vừa quay đầu lại thấy rõ mặt người đến thì vội cười, lui về phía sau hai bước:

–         Anh Phùng, thì ra hai người đã hẹn trước, em không quấy rầy, hai người chơi vui vẻ.

Nói xong cười cười lui ra.

Phùng Tước đi đến vị trí của cậu Lý khi nãy, bóng người cao lớn hầu như ngăn cản toàn bộ tầm nhìn của cô.

Anh vươn tay với cô, khuôn mặt bình tĩnh, giọng nói thản nhiên:

–         Cố tiểu thư, mời!

Cố Trường Khanh nhìn tay anh, bàn tay lớn, ngón tay thon dài, khớp xương cân xứng, móng tay cắt ngắn.

Tuy rằng bây giờ cô không muốn tiếp xúc nhiều với anh nhưng về công về tư cô cũng không dám để anh mất mặt.

Cô đưa tay đặt lên tay anh, trong giây lát hai tay chạm nhau, không hẹn mà cùng run lên, sau đó, năm ngón tay anh nắm chặt, nhẹ nhàng nắm lấy tay cô.

Tay anh hơi lạnh.

Không hiểu sao cô bỗng thấy có hơi lo lắng.

Anh xoay người, anh đi trước cô đi sau, anh kéo cô, cô đi theo anh, chậm rãi, từng bước tiến vào sàn nhảy…

About Heo Chảnh

Em sẽ tặng anh một mảnh đời mình. Nơi chính em cũng chưa từng bước tới… J.L. BORGES

Có một phản hồi »

  1. Mai nói:

    he he, càng lúc càng gay cấn ^^

  2. ngoc nga nói:

    Chàng Phùng Tước quá là dễ thương. ^^. Thank Heo

  3. park ha neul nói:

    hahahahaha..quá đã.đúng là TK không cần phải để cho ai lựa chọn, mà tự mình chọn lựa mới tuyệt..thank heo!

  4. sonymax92 nói:

    A Phùng mới là người của chị Khanh đúng hem, hihi kết a này luôn, đá tên trăng hoa Triệu Nghị đi :3

  5. lauralaura97 nói:

    “Điệu nhảy này Cố tiểu thư đã hẹn với tôi rồi, Cố tiểu thư, em nói đúng không?”
    sau màn cưỡng hôn thì hình như PT bắt đầu để ý Tk rồi hihi..

  6. giahan511 nói:

    tâm trạng đang không tốt tự nhiên nhặt được tiền cảm giác thật thích. Cảm ơn Heo đã post truyện nhé

  7. shinishine nói:

    chiếm đc thứ ng ta vứt bỏ là đi nhặt rác a~. ôi KNP thật là có tương lai nhặt lá đá ống bơ =)))

  8. nguoiduynhat_am nói:

    Ố ồ. Tước ca dễ thương wá

  9. thanhlinhlinh nói:

    Phung Tuoc, …co len ^^

  10. abelshiki1234 nói:

    cám ơn nàng nhé :)

  11. lili nói:

    khong biet CTK lo lang chuyen gi

  12. halomeocon nói:

    hay quá, cảm ơn nàng nhiều

  13. daithienha nói:

    truyen ngay cang hay ko biet co chuyen gi sap xay ra hay ko

  14. Fin nói:

    haha Pt đổ rầm rùi, lại còn đỏ mặt nữa chứ, chả hiểu sao quân nhân trong ngôn tình ai cũng cool hết, k biết ở ngoài thế nào hay toàn cà chớn :|

  15. baby nói:

    ta ket PT uj nha!!!ths heo!!!

  16. thaikhuynh nói:

    thôi, chắc anh pt này cũng chả phải nc rồi. nc phải có bàn tay ấm áp, mấy anh tay lạnh sẽ là nam phụ hết :))

  17. Baby_Angel_23.10 nói:

    I’m your biggest fan, Phùng Tước!!!! *kéo cao váy lên chạy như điên về phía thần tượng*

  18. Trâm nhí nhố nói:

    Thêm tớ là fan của cặp Trường Khanh – Phùng Tước

  19. huyenpham nói:

    thanks chị heo nhiều

  20. Nhi nói:

    Cặp đôi này kiếp trước có gặp nhau ko nhỉ? hay nhờ sự thay đổi của TK mới có cơ hội đụng mặt nhau.

  21. meochoco nói:

    hì hì, anh pt cũng dễ thương quá đi, chẳng lẽ là ghen. Ko thì việc tk lo lắng là sợ a ta vừa nghe kể ,rồi nghĩ là cô làm, nói chung là rắc rối quá>.<

  22. Phuong Chick nói:

    cang ngay cang thay ten Khong Ngoc Phan cang thuan tai, haha, qua’ da

  23. ay da, sao ma doc truyen ma tim tui cu dap loan nhip len ca nay, the thi lam sao ma song tiep day. Nhung ma tap nao thay co PT cung hay hahaha Kiep nay CTK co PT thi qua that ong troi cung kha cong bang, co ko phai dau vi trieu nghi nhu kiep truoc nua. :)) Ma ko biet PT nhay nhot ra sao ta, phai coi tap sao xem coi co dam vao chan nhau ko :))

  24. Le linh nói:

    Phùng tước thật ngây thơ, cơ mà ta thích

  25. ngọc lee nói:

    thanks b nhé

  26. chieumuathu nói:

    Oi… Nu hon dau ngay ngo thia i …. Heheeheheh

  27. Tiêu Nhã Du nói:

    Phùng Tước quá dễ thương rồi :)) Đúng là TK em ủng hộ chị cần gì phải đứng cho người ta chọn chứ hừ không thèm (y)

  28. nkoxvampjre nói:

    con nhỏ Phân Phân j` đó, rốt cuộc cũng chỉ là con riêng thôi, chảnh như chó v

  29. Thích hành động TK quay mặt bỏ đi khi TN dự định xuống để chọn lựa bạn nhảy

  30. jentiti nói:

    Haha, cuối cùng thì anh PT cũng lên sàn diễn rồi. Hy vọng anh sớm ra tay thu phục chị TK. Truyện hay lắm, tks Heo!

  31. mebonbon nói:

    Em đi để lại ngõ ngàng
    Xoay lưng bỏ lại muôn vàn nho thuong, hí hí

  32. ot2981990 nói:

    Hồ hồ. Có lẽ mình nghĩ Phùng Tước mới là nam chính.càng đọc càng lôi cuốn hihi

  33. Emily Nguyen nói:

    *xoay người bỏ đi* rất phong độ ^ _ ^

  34. voicoi96 nói:

    Minh that su rat thich loi van cua t/g. No lam minh cam thay that tu nhien nhung rat loi cuon. Cam on Heocon, truyen hay lam.

  35. mây nói:

    Xoay người bỏ đi ngay khi TN đến, vậy mới được chứ, chiêu của Tk đúng độc, haha cho con KNP tức ói máu, thanks Heo nha!

  36. hoangtram nói:

    like cho hành động của TK

  37. A đã rung động và ….. kaka JQ có roài

  38. ngocanhnoah nói:

    NP cứ việc đi theo nhặt thứ TK bỏ lại đi. Ahihi

  39. mai nói:

    Pt đánh dấu chủ quyền hờ

Nhéo tai