Chương 176: Qua lại

Cửu Trọng Tử

Tác giả: Chi Chi

Edit: Yang

Ngụy Đình Trân đang mang tâm trạng nôn nóng. Mấy tháng trước, nàng chủ động đi chào hỏi và trò chuyện với Vương Ánh Tuyết. Rồi cứ hôm nay phái các ma ma tặng này, mai lại cho người đến tặng nọ. Tết Đoan Ngọ, nàng còn mời Vương Ánh Tuyết đến am Tam Thánh đạp thanh. Quà đáp lễ của Vương Ánh Tuyết cũng khá tử tế, hôm đi chơi cùng nhau cũng chi tiêu hào phóng, thế là nàng mới đánh tiếng việc muốn từ hôn. Ai biết Vương Ánh Tuyết lại tỏ vẻ không hiểu ý, không ứng đối.

Lòng nóng như lửa đốt, Ngụy Đình Trân sai Kim ma ma đi tìm Hồ ma ma, người hầu hạ thân cận của Vương Ánh Tuyết, muốn nhờ bà ta chuyển lời cho.

Hồ ma ma quay lại truyền đạt lời của Vương Ánh Tuyết rằng nàng ấy đang lo lắng cho hôn sự của con gái ruột, không có tâm trạng cũng như sức lực quản chuyện của Đậu Chiêu.

Ngụy Đình Trân lập tức giao hẹn, chỉ cần xong việc nàng sẽ phụ trách tìm mối cho Đậu Minh.

Bên họ Vương lại cười không đáp.

Ngụy Đình Trân biết, Vương Ánh Tuyết là kiểu người “phải thấy thỏ mới thả ưng”[1]. Nàng không thể không suy nghĩ tỉ mỉ về hôn sự của Đậu Minh.

[1] Ý nói phải thấy mục tiêu rõ ràng mới hành động.

Nói đúng ra, hai nhà Đậu, Vương đều là gia đình giàu có, nhà cao cửa rộng, tuy Đậu Minh là con của thiếp nhưng Vương Ánh Tuyết đã được phù chính nên con bé miễn cưỡng vẫn được coi là con gái trưởng. Liên hôn với con cháu trưởng các nhà danh môn vọng tộc mới khó chứ đặt mối với con thứ hay con nhỏ nhà quan lại bình thường thì có gì khó khăn. Lẽ nào Vương Ánh Tuyết muốn con gái làm tông phụ* hay sao?

(*) Chỗ này có 2 ý hiểu, 1 là làm con gái trưởng, 2 là lấy con trai (cháu) trưởng con của vợ cả. Tuy nhiên mình không chắc chắn nên để nguyên từ.

Ngụy Đình Trân cho người đi hỏi thăm việc cưới hỏi của Đậu Minh xong mới phát hiện, từ ngày lên kinh, Vương Ánh Tuyết rất hiếm khi ra ngoài giao tiếp, cũng chẳng có bạn bè thân thiết. Nàng muốn nghe ngóng chuyện của Đậu gia mà không tìm được ai để hỏi.

Ngụy Đình Trân sinh nghi.

Kim ma ma lại nói: “Làm sao có thể đánh đồng Đậu gia với những nhà trâm anh như phủ Tế Ninh hầu, phủ Cảnh quốc công được. Phu nhân nhà họ không quen biết qua lại với người nhà họ cũng là bình thường. Chi bằng để tôi giúp phu nhân hỏi thăm xem, tôi có quen với một người làm việc ở cửa hàng của Đậu gia.”

Nhà giàu nào cũng giống nhau, có nhiều việc đều lừa được trên, không gạt được dưới.

Ngụy Đình Trân vui vẻ đồng ý.

Kim ma ma đến cửa hàng văn phòng phẩm của Đậu Chiêu tìm một người làm trong bếp của cửa hàng. Bà ta cũng không biết nhiều về việc ở ngõ Tĩnh An tự: “Các khoản chi tiêu của cửa hàng đều phải báo cáo về Chân Định. Chỗ Thất lão gia thì từ xưa tới giờ chưa từng đến đây lấy bạc, thi thoảng cho tên sai vặt đến mua giấy mực gì đó cũng trả tiền đàng hoàng.”

Nói tới đây, bà ấy nhớ đến Trần Khúc Thủy, liền ân cần nói thêm: “Hay là bà thử gặp tiên sinh phòng thu chi của chúng tôi xem? Đúng lúc ông ta vừa từ Chân Định đến đây kiểm kê sổ sách… Có điều, tôi thì thấy ông ta khá hiền lành, nhưng chắc cũng rất khôn khéo, cửa hàng trưởng và cửa hàng phó chỗ chúng tôi gặp ông ta đều có vẻ sợ sệt. Hoặc là đi hỏi Hồng Cô đi, nghe nói bà ấy nhìn thấy Đậu tứ tiểu thư lớn lên, lại là người nông thôn, chưa trải chuyện đời mấy, nhưng mà,” Bà ta nói nhỏ hẳn, “Cái lần tôi đưa bà ấy đi dạo một vòng, có món trang sức giá ba lượng bạc, thế mà nói mua là mua luôn, không cần mặc cả gì… Bà ấy ở Đậu gia hẳn cũng có mấy phần thể diện đó.”

Kim ma ma liên tục gật đầu.

Bà bếp đó xưng tỷ muội với Kim ma ma, làm mấy món chiêu đãi rồi đi mời Hồng Cô tới.

Hồng Cô uống hết một vò Kim Hoa tửu xong thì mặt đỏ bừng, nói nhiều hơn, nhắc đến tứ tiểu thư thì bật khóc, nào là không có mẫu thân, được Kỷ thị nuôi lớn, cả chuyện được người người yêu thích, thông minh đảm đang ra sao… Nói hết không giấu giếm gì, lúc gần tan cuộc còn tặng Kim ma ma hai chiếc khăn mùi xoa hiệu Nhiếp Ký làm quà gặp mặt.

Kim ma ma hài lòng ra về.

Hồng Cô lập tức chạy về phòng, uống ừng ực hai chén trà lạnh liền xong đến chỗ Trần Khúc Thủy: “Tôi nói thế có được không?”

“Được chứ, sao lại không?” Trần Khúc Thủy mỉm cười đáp, “Kim ma ma che giấu thân phận đến tìm bà để hỏi chuyện của tứ tiểu thư, chắc hẳn là theo lời căn dặn của cô nãi nãi bên phủ Tế Ninh hầu. Bà nói như vậy, để cô nãi nãi nghe được kiểu gì cũng yêu thương tiểu thư nhà mình lắm cho xem.”

Hồng Cô gật đầu như trống bỏi, nói: “Tôi cũng nghĩ thế nên mới kể tứ tiểu thư ân cần săn sóc người khác thế nào, hiền lành thế nào, làm đương gia thế nào, kể hết cho Kim ma ma nghe.” Nói rồi lại cười vui: “Hóa ra hào môn huân quý ở kinh thành cũng giống y như những gia đình bình thường ở Chân Định thôi, đều đi hỏi thăm về tướng mạo, nhân phẩm cô nương nhà người!”

Trần Khúc Thủy vuốt cằm cười: “Vậy nên, bà cũng đừng cho là người ở kinh thành có ba đầu sáu tay, họ cũng như chúng ta mà thôi.” Nói thế nhưng thầm nghĩ, trước khi đính hôn lét lút tìm hiểu bọn ta rồi mới gặp lại là tốt hay không? Cũng như Ngụy Đình Trân, hoàn toàn là vì không yên tâm.

Hồng Cô yên tâm hơn, còn nghĩ nếu Kim ma ma đó lại đến thì mình có cần đem xấp vải màu thu hương* mua ở cửa hàng bên cạnh từ mấy hôm trước ra tặng bà ấy không.

(*): Là màu này http://pic.yupoo.com/zhanggezhi/C6onjYZc/medium.jpg

Còn Kim ma ma về nói lại với Ngụy Đình Trân thì thành Vương Ánh Tuyết bức tử mẫu thân Đậu Chiêu như thế nào, rồi sau khi Vương Đình Nghi thăng chức liền được phù chính, Đậu Chiêu bị đưa đến chỗ Lục phu nhân của Đậu gia nuôi dưỡng, nhờ người gieo quẻ rồi được trưởng bối yêu thích, “… Vừa nghe đã thấy là một người có tâm kế, Đậu gia Thái phu nhân làm sao để người đó ra mặt được?”

Kim ma ma chỉ cần nghĩ đến cảnh ngộ của mình ở Đậu gia liền tức không chịu được, chỉ ước Đậu Chiêu bị Ngụy gia từ hôn.

Ngụy Đình Trân nghe xong thì cau mày: “Xem ra, Vương thị đó chẳng phải hạng nên qua lại.”

“Thế càng hay.” Kim ma ma cười mỉm, “Nếu không có bản lĩnh ấy, chỉ sợ việc phu nhân nhờ cậy nàng ta không làm nổi! Đó có phải việc nhỏ gì đâu.”

“Đúng vậy.” Ngụy Đình Trân nói, “Chỉ là hôn sự của Đậu Minh có lẽ cần suy tính cặn kẽ.” Lúc trước nàng cũng chỉ nói cho có thôi.

Kim ma ma cười đáp: “Vương thị sợ chúng ta nói không giữ lời, chẳng lẽ chúng ta không sợ Vương thị ấy nói mà không làm? Đệ đệ của Nhị phụ nhân bên nhà mẹ phu nhân nói muốn đính hôn đấy thôi, phu nhân chỉ cần nói mấy câu, muốn mai mối cho đệ đệ của nhị phu nhân nhà mẹ đẻ, Vương thị nghe được còn không động tâm sao? Đến khi giải thích là phu nhân muốn làm mai cho ai, còn không hay bằng phu nhân thích ai, ưa ai!”

Nhị phu nhân mà Kim ma ma nhắc tới chính là thê tử của Nhị gia phủ Cảnh Quốc công Trương Kế Minh, Thạch thị.

Thạch thị là con gái lớn của em trai ruột Trường Hưng hầu Thạch Thụy Lan, phụ thân làm chức Thần cơ doanh Thiêm sự, chú ruột là Phò mã của trưởng công chúa, huynh đệ Thạch thị không sống riêng[2] nên em trai của Thạch thị cũng được coi là một kim quy tế[3].

[2] Sống riêng ở đây là chia nhà, sau khi cha mẹ mất các con có thể chia tài sản ra sống riêng hoăc vẫn sống cùng nhau như khi cha mẹ còn.

[3] Kim quy tế: con rể quý như rùa vàng.

Ngụy Đình Trân cười gật gù.

Vương Ánh Tuyết nhận được thư thì cuống quýt quay cuồng. Nàng đã bị tước quyền chủ trì nội trợ từ lâu, lấy đâu ra năng lực phá hoại hôn sự của Đậu Chiêu. Trước kia giữ im lặng cũng bởi lực bất tòng tâm, còn về hôn sự của Đậu Minh thì là biến ngựa chết thành ngựa sống mà thôi, nào ngờ Ngụy Đình Trân thật sự giúp Đậu Minh tìm một người có gia thế tốt.

Một cơ hội thế này rất dễ đánh mất.

“Làm sao giờ? Phải làm sao bây giờ?” Vương thị mặt mày sốt ruột, “Việc chúng ta đề ra Ngụy Đình Trân đều làm được. Giờ đến phiên chúng ta thực hiện lời hứa… Nếu còn không hành động thì không chỉ hỏng việc lần này mà ta còn sợ sẽ làm Ngụy Đình Trân nghi ngờ. Ngụy Đình Du thủ hiếu ba năm, Đậu Chiêu cũng chờ hắn ba năm, đến nay sắp thành thân thì Ngụy Đình Trân lại muốn từ hôn, có thể thấy người này tâm địa rất hiểm độc.” Nói tới đây, nàng ta bất giác dừng bước, “Nói thật, ta rất hy vọng hôn sự này thành, có một bà chị chồng như thế, e là Đậu Chiêu đi ngủ cũng phải mở to mắt.”

Vương Ánh Tuyết cười lạnh.

Hồ ma ma chợt nói: “Vậy chúng ta cứ mặc kệ việc này là xong…”

Vương Ánh Tuyết vốn là không có địa vị gì ở Đậu gia, lên tiếng cũng chẳng ai nghe, làm gì có khả năng chia rẽ hôn sự hai nhà Đậu, Ngụy?

“Không thể thế được!” Nàng ta nói, “Nếu Ngụy Đình Trân biết được chắn chắn sẽ nghĩ là chúng ta chơi ả. Với tính tình như thế hẳn sẽ không dễ dàng bỏ qua. Giả như nàng ta nói xấu ta hoặc nói xấu Minh thư nhi trước mặt người khác, chẳng phải hôn sự của Minh thư nhi càng thêm khó hay sao!”

Nàng không khỏi hối hận đã đồng ý với điều kiện của Ngụy Đình Trân. Nhưng nàng thầm hiểu trong lòng rằng, có thể khiến Đậu Chiêu từ hôn chính là làm nó ngã một cú đau, mê hoặc ấy quá lớn, nàng không có cách nào từ chối.

Vương Ánh Tuyết không kìm được lẩm bẩm: “Giờ tốt nhất là nghĩ cách kéo dài thời gian đã, chỉ có thể xem tình hình có biến chuyển gì không…” Nói rồi dặn Hồ ma ma, “Nếu Ngụy Đình Trân lại hỏi thì bà cứ nói việc này Thất lão gia không đồng ý, bảo là sẽ làm Đậu gia mất mặt, nói nàng ta đừng nóng ruột, đợi ta nghĩ cách khác.”

Hồ ma ma nghe lời, rồi truyền lời qua Kim ma ma vào tai Ngụy Đình Trân,

Ngụy Đình Trân yên lòng đợi hai tháng, ở ngõ Tĩnh An tự không hề có chút động tĩnh, Ngụy Đình Du đã đến lúc trừ phục.

Khi đó, phu nhân Duyên An hầu cũng tới tham gia lễ tế, nhìn Ngụy Đình Du anh tuấn cao lớn thì cười khen Ngụy Đình Trân: “Không biết cô nương nhà nào có phúc lấy được Đình Du nhà mấy người nhỉ.”

Người nói vô tình, người nghe có ý.

Uông Thanh Nguyên cũng đang lo việc tìm chồng.

Ngụy Đình Trân đứng ngồi không yên, giụ Kim ma ma đi tìm Hồ ma ma.

Vương Ánh Tuyết đành hỏi lại Ngụy Đình Trân với thái độ ba phải: “Tôi chỉ biết khuyên Thất lão gia một cách thật lòng, nếu phu nhân có ý hay thì dạy tôi với?”

Ngụy Đình Trân hơi sững sờ, nhờ Kim ma ma đề xuất ý kiến.

Đến Ngụy Đình Trân còn không có cách thì bà ta làm sao nghĩ nổi.

Lã ma ma lại ghi lòng những lời nói đó.

Vừa đúng lúc Hồng Cô cho bà bếp mang hai cuộn vải mùa hè màu đỏ sang tặng Kim ma ma. Lã ma ma động lòng, nhân cơ hội trò chuyện với bà bếp đó.

Vài hôm sau, Lã ma ma mang vò rượu Kim Hoa đến cửa hàng của Đậu gia, chỉ nói là tới thăm hỏi bà bếp. Hồng Cô được Trần Khúc Thủy chỉ điểm nên tiếp đãi Lã ma ma rất nhiệt tình.

Sau hai tuần rượu, có người đến tìm Hồng Cô, Hồng Cô đành cười cười cáo lỗi với Lã ma ma, dặn bà bếp nhớ tiếp đón cho tốt rồi đi tới cửa hàng.

Một lát sau, Trần Khúc Thủy đến tìm, thấy Lã ma ma đang uống rượu với bà bếp thì “ồ” một tiếng rồi hỏi: “Hồng Cô đâu rồi? Sao tôi đợi mãi không thấy?”

Bà bếp vội đứng dậy đáp: “Hồng Cô vừa đi rồi ạ.” Sợ Trần Khúc Thủy trách bà ta bày tiệc ở phòng bếp nên giới thiệu Lã ma ma, “Vị này là ma ma hầu hạ của phu nhân Thế tử gia của phủ Cảnh quốc công, đến đây gặp Hồng Cô.” Rồi chỉ sang Trần Khúc Thủy, “Vị này là tiên sinh phòng thu chi ở Chân Định, đến đây kiểm tra sổ sách.”

Lã ma ma cười vui vẻ, không e dè gì.

Trần Khúc Thủy ồ lên rồi quay người đi.

Sau thời gian uống nửa chén trà, Hồng Cô trở về, sắc mặt nặng nề kéo Lã ma ma ra phía sau bếp hỏi: “Bà có biết bát tự ngày sinh của Tế Ninh hầu gia không?”

Lã ma ma giật mình, lắc đầu: “Tôi không biết.”

Hồng Cô nói nghiêm túc: “Bà có thể hỏi giúp tôi không?” Nói rồi đưa một bao lì xì cho Lã ma ma.

Lã ma ma cầm lì xì thấy nặng tay, theo kinh nghiệm mà nghĩ thì ít nhất cũng có mười hai lượng. Lòng bà ta cũng nặng theo, ngoài mặt thì không tỏ vẻ gì, cười đáp: “Ít ra bà phải nói rõ một chút thì tôi mới biết làm thế nào được chứ!”

Hồng Cô đắn đo mãi rồi mới nói nhỏ: “Trần tiên sinh, chính là tiên sinh phòng thu chi vừa nãy đến đây ấy, bảo là quen biết một chân nhân long hổ sơn, tùy tiện cũng xem tướng số được cho Tế Ninh hầu gia.”

===

About Yang

Ngã tâm tự quân tâm, vĩnh thế bất ly phân. Trường phát vi quân oản, xảo nhan vi quân trang.

Có một phản hồi »

  1. litdolphin nói:

    Không biết TKT muốn ngày sinh của NDD làm gì đây..

  2. Tintin nói:

    Ôi, thế là sắp giải quyết xong NDD rồi. Hehe, các nam chuẩn bị lên sàn.

  3. Cách làm của TKT hơi khó hiểu, ko hiểu ông có ủng hộ ĐC hủy hôn như lời từng nói ko, cơ mà ĐC mà biết đc NĐT cũng muốn phá hôn ước chắc nghĩ thầm biết thế khỏi cần lo nghĩ nhiều, ngồi một chỗ cũng đạt được mục đích. VAT còn nghĩ tổn thương ĐC, ai biết được đây mới chính là ĐC mong ước :)

    • Yang nói:

      Hiện TKT đang làm theo kế hoạch đã bàn với ĐC mà ^^

      Đại để là TKT cố tình làm cho NĐT hiểu sai về địa vị của ĐC ở Đậu gia và chủ động từ hôn, còn việc NĐT nhờ cậy VAT thì mình không chắc có nằm trong tính toán không hay trùng hợp, dù gì thì NĐT cũng mắc bẫy rồi ;)

  4. June nói:

    Cách làm của TKT thật khó hiểu.

  5. hoa co may nói:

    ĐC quyết định từ hôn với Ngụy gia là quá sáng suốt, nhìn tình cảnh này cũng biết kiếp trước ĐC vất vả ra sao rồi, hy vọng tất cả mọi người đều góp 1 tay để hôn sự này chấm dứt sớm chút, NĐT cùng VAT không là chị em ruột thì thật là đáng tiếc, cả hai đều thâm hiểm, độc ác như nhau, nhưng lần này cả hai cùng ra tay có thể sẽ khiến cho hôn sự bị hủy nhanh hơn coi như là việc tốt hiếm hoi mà 2 người có thể làm, VAT còn nghĩ sẽ khiến cho ĐC bị đau khổ và xấu hổ không biết sau này khi ĐC có thể gả cho người mà bà ta nghĩ cũng không dám nghĩ thì sẽ có tâm trạng thế nào đây? thật mong quá đi, thanks các nàng!

  6. trangizzi nói:

    Khiếp,thú thực là ta rất thích đọc Cửu trọng tử,nhưng các mối liên hệ thì loằng ngoằng, họ hàng dây mơ rễ má, tên lại hao hao nhau, nhức đầu quá. Âm mưu rồi tính kế, đủ cả, mà toàn ngấm ngầm thôi chứ,ta mà sống ở thời đại của Đậu Chiêu thế này chắc đầu to ra mất. Càng đọc càng khâm phục Đậu Chiêu,đúng là sống lâu lên lão làng,hihi

    • Yang nói:

      Mình cũng không nhớ hết được cái sơ đồ mối quan hệ trong truyện này =))) Mà thật ra không cần nhớ hết đâu bạn, vì mỗi khi nhắc đến ai tác giả cũng giải thích ấy mà.

      Rất đồng ý với câu “sống lâu lên lão làng” của bạn :p Cơ mà nói gì thì nói, vẫn phải có bản lĩnh thật sự, chứ một số người “lớn tuổi” khác trong truyện như VAT, NĐT, mấy bà ma ma :))) có lão làng được mấy đâu.

      • trangizzi nói:

        hí hí,thì thế mới là nhân vật chính chứ hehe. Chứ bà Vương Ánh Tuyết kia trình gì, sao bì được vs Đậu Chiêu đã sống hai kiếp,hiểu hết nhân tình ấm lạnh được,nhỉ ^_^
        Nói gì thì nói, em Chiêu nhà ta phải thế nào thì mới được hai anh Mặc, Kỷ chết mê chết mệt thế chứ :v

      • hoaivoco44 nói:

        bạn Chiêu bạn ý đc sống lại, nên sẽ rất dễ dàng tránh đc những “tồn đọng” của kiếp trước, nên đương nhiên bạn ý sẽ nên làm thế nào :v. Những ng khác cũng vậy thôi :v

  7. Meo map nói:

    Ô, lấy ngày sinh để bảo là không hợp chăng, hay thiết kế cạm bẫy gì ta? Thật là mọi chuyện dường như càng lúc càng rối, chỉ e là có chuyện xảy ra không thuận lợi thôi ah. Chap này không thấy nam 9, hơi bùn, hix.

  8. “giụ Kim ma ma đi tìm Hồ ma ma.” -> giục

  9. Yên Nhiên nói:

    k hiểu cho lắm, Hồng Cô hiền lành chấc phác khen ĐC qá trời thì ảnh hưởng xấu hay tốt tới việc hủy hôn nhỉ :(
    ……………………………..
    Thật sự là khi đọc có 1 nhân vật lạ, đến giới thiệu tên, xuất thân, gia phả, chức quan của cả dòng họ người đó thì mình lướt đó :( hơi bị rắc rối, ngay cả họ hàng ĐC từ chữ Thế, Xương, Khải đối vs mình cứ loạn hết lên
    nên thật khâm phục 2 chị Heo vs Yang, edit, beta, phải đọc đi đọc lại rồi nghiền ngẫm nữa chứ
    Thanks 2 chị nhiều lắm lắm, cố lên cố lên ^^
    ……………………………..
    Em đọc thử 1 đoạn cv mà to cả đầu, tuy là rất ham hố phụ đỡ 2 chị, mà sợ k làm đc bao nhiêu rồi còn thắc mắc làm phiền thì nhiều :((

    • Yang nói:

      1. Đoạn Hồng Cô kể lể về Đậu Chiêu, theo mình là thế này:
      Một là, nghe kể như vậy thì có cảm giác vì mất mẹ từ sớm, cha lại tái hôn, nên Đậu Chiêu khá tội nghiệp, tuy may mà được Lục phu nhân chăm sóc nhưng cũng không phải cha mẹ ruột. Về sau chiếm được sự tín nhiệm của gia đình lại nhờ một lần xem tướng số >>> có cảm giác ĐC cố tình xếp đặt.

      Hai là, Kim ma ma vốn không ưa ĐC, vì đã mấy lần bị ĐC làm cho mất mặt (nếu bạn k nhớ thì đọc lại nhá :))) ), nên sẽ thêm mắm dặm muối, tóm lại sẽ làm méo mó thêm hình ảnh ĐC trong mắt NĐT.

      2. Về những đoạn giới thiệu nhân vật, hic, thú thực là mình cũng biết là nhiều bạn sẽ không đọc kĩ đoạn ấy, nhưng lúc edit thì không thể qua loa được T_T Nên mình cũng sợ chương nào có đoạn như vậy lắm, làm lâu hơn hẳn các chương bình thường :(

  10. trachca nói:

    mình thấy cũng dễ hiểu mà, mình muốn từ hôn nhưng để người ta biết mình không muốn từ hôn, mình hoàn toàn rơi vào thế yếu, mình thấy cách này đánh vào tâm lý và tính cách của người bên Tế Ninh hầu phủ rất vẹn toàn

  11. my nói:

    Vậy là sắp từ hôn rồi. Càng đọc càng hay quá. Thanks bạn đã chuyển ngữ

  12. nói:

    mệ hoặc ấy quá lớn, nàng không có cách nào từ chối.–> mê hoặc

  13. daithienha nói:

    doc truyen ngay cang hoi hop ko biet su viec tiep theo nhu the nao moi viec dien ra theo dung ke hoach cua DC.

  14. thongminh123 nói:

    Sắp rồi sắp rồi, đá văng cái tên ngu ngốc NDD đi nào! thanks

  15. Tytan nói:

    NĐD là cái gối thêu hoa, bên trong rỗng ruột.

  16. cloverleave nói:

    Nói chung là mưu kế của TKT và ĐC hơi bị cao thâm quá, nên chưa hiểu hết cách đi của họ. Chỉ biết kết quả thì thế nào cũng hủy hôn. Mong là ko có j làm trở ngại.

  17. NhocMap nói:

    “mệ hoặc” => “mê” ạ :)

  18. Muốn hỏi thăm gia thế của Đậu Chiêu thì bà Ngụy Trân đó cử 1 người về quê thăm hỏi là ra thôi. Cứ loanh quanh ở 1 chỗ hỏi thì bị người ta tính kế cũng phải

  19. Thanh nhan nói:

    Lấy được ngày sinh tháng đẻ thì mới xem được bát tự. bát tự ko hợp là bên ngụy gia kia sẽ giãn hôn sự này ngay mà. Hope!!!

  20. mymatgach0810 nói:

    Hồi hộp quá, cũng cảm thấy hơi tội cho Ngụy Đình Du.

  21. duonganh93 nói:

    Cám ơn nàng

  22. dlvu nói:

    ôi bắt đầu từ hôn rồi. Chỉ là ko biết có ảnh hưởng xấu gì đến ĐC ko nữa :-s

  23. hanguyent nói:

    Tu hon thoi ma phai tinh ke ong dau.

  24. kế hoạch từ hôn thật vòng vèo, chả mấy ai suy tính dc tới mức đó cả

  25. Ivy Nguyễn nói:

    Đọc ở đâu ấy, ngta nói tông phụ là người lấy con trai trưởng dòng chính (con trai trưởng vợ cả), là người sẽ quản lý cả gia đình sau này, chồng cũng là người thừa hưởng tước vị và phần lớn tài sản trong nhà, cũng bởi vậy mà lãnh cả trách nhiệm chăm soc cha mẹ và tế lễ tổ tiên.

Gửi phản hồi cho cloverleave Hủy trả lời