Chương 256 Không quan trọng

Thiên kim trở về

Tác giả: Thập Tam Xuân

Edit: Heo Con

1528631_772628912754374_1364749360_n

Ngoài cổng, Phùng Tước gắt gao ôm chặt Cố Trường Khanh.

Vòng ôm của anh mạnh mẽ, mang theo niềm đau đớn vô cùng và cả sự quyết tâm. Cố Trường Khanh cảm nhận được điều đó, lòng xót xa vô cùng.

Sự dịu dàng của anh đáng quý như vậy, từng là điều ấm áp nhất trong cuộc đời cô. Sao cô không muốn giữ nó lại? Cô biết, cô chỉ cần đáp lại, anh sẽ gánh vác hết tất cả, sẽ cố gắng đến cùng vì cô.

Nhưng cô không thể cam đoan điều gì, không thể cam đoan sau này sẽ lấy lợi ích của gia đình anh làm trọng, giờ Khổng Khánh Tường vẫn đứng vững ở Cố Thị như núi Thái Sơn, ai có thể cam đoan sự tranh đấu của bọn họ sẽ không lan đến thể diện, lợi ích của gia đình Phùng Tước? Ai dám khẳng định, khi cô lại gặp nạn, Phùng Tước sẽ không như trước, không để ý đến tiền đồ của mình, vì cô mà ra mặt? Ai có thể cam đoan cô sẽ sống qua 24 tuổi?

Cô không dám khẳng định điều gì, không dám cam đoan cái gì, dựa vào cái gì mà bắt anh phải gánh vác tất cả áp lực đó vì cô? Dựa vào cái gì mà bắt anh vì cô mà lạnh lùng với gia đình mình?

Không thể lấy danh nghĩa của ai để bao biện cho hành vi ích kỉ của mình được.

Tình yêu chẳng qua chỉ là một phần nhỏ trong cuộc sống của mỗi người, ngoài đó ra, còn có tình thân, tình bạn, công việc, nếu vì tình yêu mà ảnh hưởng đến mọi thứ thì có cần phải tiếp tục không?

Tình yêu có thể dung hòa với mọi thứ trong cuộc sống mới là mỹ mãn, tình yêu xung đột với mọi thứ trong cuộc sống thì sẽ trở thành sự cố chấp. Cố chấp thường sẽ chẳng đem đến hạnh phúc cho ai cả.

Phùng Tước ôm lấy Trường Khanh, xung quanh là hương thơm quen thuộc của cô, lòng anh kích động, không nhịn được cúi đầu muốn hôn cô nhưng bỗng nhiên, Cố Trường Khanh dùng sức đẩy mạnh Phùng Tước ra, Phùng Tước lui về sau liền ba bước.

Phùng Tước nhìn cô, trong mắt là nỗi đau vô cùng, anh im lặng không nói gì.

–         Phùng Tước, chúng ta không phù hợp, anh cũng biết rõ điều này rồi. Đừng đến tìm em nữa, em thực sự không muốn tiếp tục đoạn tình cảm này.

Cố Trường Khanh nói xong, xoay người đi vào trong.

Vừa đi được hai bước, Phùng Tước lại đuổi theo giữ chặt tay cô. Cố Trường Khanh dừng lại nhưng không chịu quay đầu.

Phía sau truyền đến giọng nói nặng nề của anh:

–         Nếu em nói em không hề yêu anh, không muốn ở bên anh nữa thì sau này anh sẽ không đến tìm em nữa!

Cố Trường Khanh nhìn bóng cánh cổng sắt trải dài trên nền đất, từng đường nét hoa văn của cánh cổng đều rất rõ ràng.

Tay anh như gọng sắt, gắt gao nắm chặt cổ tay cô, hơi hơi run run, lòng bàn tay toát mồ hôi lạnh.

Đau dài chẳng bằng đau ngắn, Cố Trường Khanh không ngừng tự nhắc nhở chính mình, cảnh cáo mình. Cô thở sâu, cố dằn lòng nói:

–         Em không hề…

Bỗng nhiên bị anh kéo ngược lại, cô đối mặt với anh, hai tay anh nắm chặt bả vai cô khiến cô thấy đau.

–         Trường Khanh, em nhìn anh rồi nói!

Phùng Tước cúi đầu, nhìn vào mắt cô, giọng nói khàn khàn, run run.

Cố Trường Khanh ngẩng đầu, nhìn vào mặt anh, dưới ánh trăng, hai mắt anh sâu thẳm, trầm lắng như động đen không đáy, chứa đựng sự đau đớn vô tận.

Người con trai ấy đã từng mang đến cho cô sự ấm áp, sự dịu dàng vô tận, người con trai vẫn luôn trân trọng, che chở, quan tâm cô, cô thực sự không muốn dùng những lời nói này để làm tổn thương anh.

Lòng Cố Trường Khanh xót xa, nước mắt chảy dài:

–         Phùng Tước, dù em  có yêu anh nhưng cũng không đến mức là quan trọng nhất. Anh muốn em phải nói đến lần thứ bao nhiêu nữa, em đã buông tay rồi, buông tha đoạn tình cảm này. Em biết anh rất tốt với em nhưng em không thể báo đáp lại anh. Vì sao anh không đi tìm người con gái phù hợp với mình, như vậy anh mới được thoải mái, em cũng thấy được an ổn phần nào!

–         Trường Khanh, lúc trước đúng là anh có trách em không coi trọng anh nhưng giờ anh mới hiểu, chuyện tình cảm sao có thể so đo như vậy, ai yêu ai nhiều, ai yêu ai ít hơn? Anh mặc kệ trong lòng em anh ở vị trí nào, anh chỉ biết vị trí của em trong lòng anh là được rồi.

Phùng Tước nhìn cô chậm rãi nói, anh vươn tay nhẹ nhàng lau khô nước mắt cho cô:

–         Trường Khanh, hôm nay anh đến chính là muốn cho em biết, mặc kệ em quyết định thế nào, anh cũng không dễ dàng buông tay. Đã trải qua nhiều chuyện như vậy, anh không thể buông tay nữa, anh sẽ cố gắng, sẽ xử lý mọi chuyện. Anh không dám bắt em chờ đợi anh nhưng anh mong em sẽ hiểu được tâm ý của anh.

Cố Trường Khanh nhìn anh, nhẹ giọng nói:

–         Sao anh lại ngốc nghếch vậy? Anh không bắt em chờ anh, sao biết được em có yêu người khác hay không?

Phùng Tước nhớ tới đoạn Tango kia, lòng dâng lên cảm giác ghen tuông, anh chớp mắt nhìn xuống:

–         Nếu thực sự là thế, nếu em thực sự yêu người khác, anh sẽ không quấy rầy em, anh chỉ làm chuyện anh nên làm, còn kết quả ra sao… không quan trọng…

Nói xong, anh bỗng buông cô ra, lùi liền hai bước, sau đó xoay người, nhanh chóng rời đi.

Cố Trường Khanh nhìn bóng lưng cao ngất của Phùng Tước, đứng đó hồi lâu.

Hôm sau, Cố Trường Khanh về công ty, mời họp Hội đồng quản trị, từ lúc còn ở London, cô đã dặn Lý Giai hẹn các cổ đông sẵn, bởi vì chuyện tình quan trọng nên tất cả các mọi người đều đến họp.

Cố Trường Khanh gặp Khổng Khánh Tường trong phòng họp, vết thương của Khổng Khánh Tường đã khá lên nhiều, bên tai trái có gắn tai giả, tóc cắt ngắn cụt lủn, mặt còn mấy vết xước mờ mờ, người gầy sọp đi, da cũng nhăn nheo, lộ rõ vẻ già nua. Vẻ mặt cũng rất uể oải, có thể thấy được chuyện đó đã đả kích đến ông ta cỡ nào.

Ông ta ngồi đó, thấy Cố Trường Khanh đi vào thì lạnh lùng hừ một tiếng, vẫn tỏ vẻ cao cao tại thượng.

Cố Trường Khanh cười lạnh bước vào, ngồi vào chỗ của mình.

–         Chuyện Uyển Di nghiện ma túy có liên quan đến mày không?

Lúc này phòng họp chỉ có hai người, Khổng Khánh Tường bỗng nhiên ép giọng chất vấn Cố Trường Khanh.

Cố Trường Khanh cũng biết ông ta sẽ nghi ngờ, chắc hẳn ông ta đã từng điều tra nhưng nghi ngờ thì cứ nghi ngờ, giờ Âu Dương Kính đã bỏ đi, ông ta có chứng cứ gì? Cho dù có tìm được Âu Dương Kính thì Âu Dương Kính khai ra được cái gì?

Cố Trường Khanh xoay ghế, nhìn thẳng vào mặt Khổng Khánh Tường, khẽ hừ một tiếng:

–         Đây là bà vợ tốt ông đã chọn, giờ vợ ông nuôi bồ nhí, cắm sừng cho ông, lại nghiện ma túy thì liên quan gì đến tôi? Ánh mắt ông chỉ đến thế mà thôi, tính cách ông cũng chỉ được có vậy, nên vợ ông như thế cũng có gì là lạ!

Khổng Khánh Tường giận tím mặt, vỗ bàn:

–         Cố Trường Khanh, mày dám ăn nói với tao thế à!

Nhưng Cố Trường Khanh như hoàn toàn không coi ông ta ra gì, cố ý tỏ vẻ nhìn ông ta chăm chú rồi cười khanh khách nói:

–         Giờ hình tượng này mới hợp với ông, lấm la lấm lét, xấu xa.

Khổng Khánh Tường cầm chén trà trong tay ném thẳng về phía Cố Trường Khanh, Cố Trường Khanh nghiêng người tránh đi, chén trà vỡ vụn. Đồng thời, một nhóm cổ đông bước vào, Brian đi đầu tiên nhìn thấy vậy thì giận dữ hỏi Khổng Khánh Tường:

–         Chủ tịch Khổng, tốt xấu gì ông cũng là Chủ tịch một công ty lớn, xin hãy chú ý phong độ,  nếu còn có lần sau, tôi nhất định sẽ báo cảnh sát.

Các cổ đông còn lại cũng nhìn ông ta bằng ánh mắt khinh bỉ, Khổng Khánh Tường tức giận đến tái mét mặt lại.

Mọi người đều an vị, Hoàng Thao cũng mới từ Anh về, tuy rằng Hoa Nhã không thể hợp tác với Tai Weire nhưng nếu Cố Thị thành công thì cũng có lợi cho bọn họ. Chờ mọi người ngồi xuống, Cố Trường Khanh cầm lấy tài liệu đã chuẩn bị, bước lên bục, kể lại rõ ràng tình hình trao đổi với công ty Tai Weire một lượt. Đặc biệt là điều kiện bên Tai Weire đưa ra, Cố Trường Khanh nói rất rõ ràng. Vừa nói xong, Khổng Khánh Tường đã nã pháo đầu tiên:

–         Thì ra đây là kết quả lúc trước tổng giám đốc Cố đã có lòng tin kiên định như vậy.

Ông ta khinh thường cười cười, nhìn các cổ đông ngồi dưới rồi lớn tiếng nói;

–         Chuyện cầm tiền mời người khác về làm lão gia để hầu hạ thế này thì ra chính là cơ hội hoàng kim của Cố Thị mà tổng giám đốc Cố nói.

Từ Khôn nghe ý mỉa mai của ông ta, nhíu mày nói:

–         Chủ tịch, kế hoạch của tổng giám đốc Cố dù còn có chỗ thiếu sót nhưng cô ấy cũng là một lòng vì công ty, còn Chủ tịch luôn chống đối cô ấy, rốt cuộc là vì tốt cho công ty hay vì tư lợi cá nhân, mọi người đều có mắt nhìn đó.

Khổng Khánh Tường chỉ vào Từ Khôn, cười nói:

–         Bà xem, bà cũng thừa nhận kế hoạch của cô ta có vấn đề, chứng tỏ rằng tôi không nói sai đúng không!

Từ Khôn bị ông ta làm cho nghẹn lời. Bên dưới các cổ đông đều châu đầu ghé tai bàn tán, đối phương muốn khống chế cổ phần, muốn lấy danh nghĩa của chính họ thì cũng thôi nhưng kỹ thuật của đối phương lại chiếm đến 30% vốn, đây là điều mọi người không thể chấp nhận. Đây có khác gì cầm tiền của bọn họ rồi còn bắt bọn họ cung kính, là đạo lý gì chứ? Nhất thời mọi người đều không thể chấp nhận được. Khổng Khánh Tường thấy kế hoạch của Cố Trường Khanh bị cản trở thì rất đắc ý. Giờ với ông ta mà nói, có thể kéo Cố Trường Khanh xuống mới là quan trọng nhất, về phần kế hoạch hợp tác với công ty Tai Weire thì quả thực là quá hà khắc, ông ta tin tưởng sau này mình vẫn có thể tìm được cơ hội hợp tác khác tốt hơn. Hoàng Thao tuy không chấp nhận được điều kiện của Tai Weire nhưng đó là vì bọn họ rất mạnh, không hợp tác với Tai Weire cũng vẫn còn cơ hội khác cho nên mới bỏ qua lần này. Nhưng nếu Cố Thị hợp tác với Tai Weire, Hoa Nhã sẽ không phải đầu tư quá nhiều, coi như là đầu tư cho những công ty bình thường khác, dù sao có tiền để kiếm thì cũng chẳng sao. Hơn nữa đây là chuyện Cố Trường Khanh một lòng muốn làm, vì nó mà cô đã tiêu tốn bao tâm huyết, anh không muốn công sức của cô đều bị uổng phí.

–         Trong ngành này, Cố Thị vốn không hề có kinh nghiệm, thị trường nhỏ là sự thật, muốn mượn thực lực, kỹ thuật của người khác để chiếm lĩnh thị trường mà lại không muốn bỏ ra chút vốn thì đâu có được.

Hoàng Thao giơ tay nói:

–         Nói thật, giờ các công ty nước nhỏ lẻ ở Trung Quốc rất nhiều, ai cũng đều trợn trừng mắt mà mong kiếm tìm cơ hội. Tôi nghĩ, nếu Cố Thị không tiếp nhận điều kiện của đối phương thì vẫn còn rất nhiều người vui vẻ chấp nhận, tôi chỉ thấy có chút đáng tiếc, tổng giám đốc Cố rất khó nhọc mới chiếm được quyền ưu tiên, chỉ cần mọi người gật đầu là mọi chuyện có thể thành công rồi. Đáng tiếc, mọi người đều lấn cấn vì mình phải trả giá bao nhiêu, cũng chẳng nghĩ xem về sau sẽ được lợi bao nhiêu, thật đáng tiếc.

–         Tôi cũng đồng ý với ý kiến của anh Hoàng.

Từ Khôn vội vàng phụ họa, đại điện công ty Simon cũng tỏ ý ủng hộ. Lời nói của Hoàng Thao đã đánh động đến một số cổ đông mới, tiếng ủng hộ cũng dần nhiều hơn nhưng lời phản đối vẫn rất mạnh mẽ. Dưới sự kích động của Khổng Khánh Tường, hai bên tôi một lời anh một lời, bắt đầu cãi vã nhau nhưng chẳng ai có thể thuyết phục được ai. Phía Khổng Khánh Tường vẫn nói:

–         Nếu phải bỏ ra số tiền lớn như vậy thì đi tìm công ty nào khác mà chẳng được? Công ty Tai Weire vốn không hề có thành ý, tuyệt đối không phải là đối tác tốt.

Những lời này lại được một số người tán đồng. Đang lúc Khổng Khánh Tường đòi biểu quyết để quyết định thì Brian luôn ngồi đó nghe phiên dịch bỗng nói:

–         Mọi người tranh luận gay gắt như vậy, vì sao không nghe xem Tổng giám đốc Cố nghĩ gì? Dù sao kế hoạch hợp tác lần này, cô ấy là người tiếp xúc trực tiếp, cũng là người có tư cách lên tiếng nhất, chờ nghe xong suy nghĩ của cô ấy rồi quyết định cũng không muộn mà.

 P/S: Đấy, lại đấu đá rồi đấy, mà toàn đấu kiểu có não, kiến thức kinh doanh hoàn toàn là điểm yếu của một con học Luật mà :-<

About Heo Chảnh

Em sẽ tặng anh một mảnh đời mình. Nơi chính em cũng chưa từng bước tới… J.L. BORGES

Có một phản hồi »

Điều hướng bình luận

  1. Hàn Tuyết Băng nói:

    đọc đến đây tự nhiên lại thấy không thích a PT cho lắm

  2. Ji Ah nói:

    mỗi lần gặp lại PT là TK mệt mỏi , thấy thương TK quá mong TK giải quyết được KKT suốt ngày chỉ đợi thời cơ là chống đối TK đọc mà muốn chôn sống ông này,\….cám ơn c heo

  3. Khổng Khánh Tường ..ghét quá á..với cả Phùng Tước vừa sến vừa nhu nhược..lại không nghĩ tới tương lai và cảm nhận của ss Trường Khanh roài.đọc mà nổi da gà.:((( hức..cảm xúc lãn lộn >_<

  4. mun nói:

    thuc ra minh cung thay PT cung ko qua dang ghet, chi la hoi yeu duoi va co chap thoi. La 1 trong 3 kieu nam phu dien hinh trong ngon tinh day ma

  5. Su Su nói:

    Hiaz PT bánh bèo wa ah. Làm thì ko dc bao nhiêu mà toàn trách TK thế này thế nọ. HT cố lên :)

  6. “Tình yêu chẳng qua chỉ là một phần nhỏ trong cuộc sống của mỗi người, ngoài đó ra, còn có tình thân, tình bạn, công việc, nếu vì tình yêu mà ảnh hưởng đến mọi thứ thì có cần phải tiếp tục không?” kết câu này lắm í
    Brian này tiếng nói có giá trị nhể.. Ưu thế của kẻ mạnh

  7. tên KKT này đã thành hói vs khuyết tật rồi mà còn không trừa, thích phá hoại trường khanh. Sau này kiểu gì cũng bị brian trị thê thảm hơn nữa, chừng này có là gì đâu chứ.
    HT nói là yêu chị TK nhưng vẫn đặt lợi ích của mình lên trên, vẫn thấy anh PT yêu TK toàn tâm toàn ý hơn

  8. Anh PT ơi,anh có thể dừng lại đi rồi đấy. Càng đọc càng không thích anh này. So với PT thì mình còn thích Brian hơn

  9. KKT thật là thảm hại,…hhehe,,nhưng mà sau này chắc còn bị Brian chỉnh chuẩn hơn nữa..haha..cơ mà càng đọc càng thấy sợ Brian,,ông này có tiền có quyền.Một lời nói có giá trị ngàng vàng i vua rứa! hii. Nên thấy lo lo cho TK quá đi! chậc! Cơ mà đọc chương này thấy PT cũng tội tội gê..yêu say đắm , yêu cuồng nhiệt,nhưng cuối cùng vẫn k thể đến được vs ng` mềnh yêu..chậc! Đó là do lỗi của định mệnh! Định mệnh là HT là vai chính trong cuộc đời TK sau này và mãi mãi..heehee..

  10. Tawyn nói:

    Đọc tới đoạn chị TK nhẹ giọng nói vs a PT là hổng có zui r áh, thưn a Thao qá đi… đọc mấy đoạn đấu đá chả hiểu cái mô tê gì hết…#.#

  11. Thỏ Ngốc nói:

    mình thì lại thấy tội PT và TK, hiz iu nhau mà phải buôn tay nhau vì gia cảnh này nọ…khổ….buồn hơn là hok có tc nhiu huhu

  12. Huỳnh Nguyên nói:

    Thích câu này :” Tình yêu chẳng qua chỉ là một phần nhỏ trong cuộc sống của mỗi người, ngoài đó ra, còn có tình thân, tình bạn, công việc, nếu vì tình yêu mà ảnh hưởng đến mọi thứ thì có cần phải tiếp tục không?”
    HT một lòng một dạ đứng bên cạnh ủng hộ TK nhỉ, còn Brian nữa, đấu đá như vậy cũng hay hay.
    Cảm ơn chị Heo nhìu nhìu.

  13. Đá Khô nói:

    Trong kinh doanh, đôi khi cũng phải biết mạo hiểm. Tán thành ý kiến của Hoàng Thao.
    Cố thị là một tập đoàn với nhiều công ty nhỏ thì bỏ 51% ở công ty nhỏ cho Công ty Tai Weire phát triển thì có đáng là bao, đến khi lợi nhuận thu về muốn bao nhiêu công ty nước mà không được. Cái cốt lõi trong kinh doanh là phải có mặt hàng tốt và chất lượng… thì đến lúc đó làm gì cũng được!

  14. Tiểu Hy nói:

    Thấy KKT bị thế mìh thik qá,đág đời lão sói già. Mà côg nhận lão lắm mồm gê, đấu đá Tk miết.hự hự

  15. Hương nói:

    Mình nghĩ mỗi người đều yêu 1 cách khác nhau. PT yêu TK 1 cách trong sáng, HT yêu TK hết mình, dám bỏ tất cả vì TK. Không biết TK sẽ lựa chọn ai nhỉ

  16. huonghuong nói:

    toi ngiep PT gke co , chug tinh nhu v mk lai dat k dug cho . KKT gio that la tham hai het muc , cho dang doi.mk HT luc nao kug pao ve TK het tron cam dong qa muc
    tks u heo nha <3 , ieu heo nhat tren doi:-*

  17. huonghuong nói:

    mk mik thay sau pao nhiu viec HT lm cho TK mk TK van mot long chua quen dk PT , mik doc den gio mk van k pik ai la nam chinh , PT van k chiu puog tay TK , TK kug chua quen PT, mk HT lai dag tan cog kich liet ,k bik TK co the quen PT va co t/c vs HT hay k nhi.mog doi tqd cuoi cug TK chon ai tar? to mo het suc .cag doc kag ngkien @@

  18. Haiz, chuyện tình giữa Phùng Tước và Trường Khanh vốn là một đoạn nghiệt duyên mà. Phùng Tước a Phùng Tước, tại sao hk chịu hiểu, anh hơi bị cố chấp à nha.

  19. Thỏ Điên nói:

    tội nghiệp a phùng quá,ghét ông khổng khánh tường kia quá

  20. My My nói:

    Không lẽ PT cứ cù nhây như thế này cho tới cuối truyện ư?

  21. anh nhi nói:

    Nói rồi có làm đc k anh. Khi nào làm đc hẳn nói nha.
    Vẫn yêu TK và KKT hơn :v

  22. tieuphiphi nói:

    Rui ro cang cao thi loi nhuan cang lon! trong dieu kien cong ty minh la mot tay moi trong nganh thi can hop tac voi mot cong ty co day du kinh nghiem va kha nang de tim kiem cho dung vung chac cho minh! minh thay quyet dinh cua TK hoan toan dung dan! thanks nang nha!

  23. Đào Thị Niên nói:

    Lại bắt đầu gay cấn rồi. Hị hị. Mình thề là mình rất thích cái đoạn tả KKT của Heo. Nghe mà sướng :)))))))))))). KUD đi rồi, không biết với bộ dạng đó ông ấy có lấy được vợ nữa không :))))

  24. trùi, KKT này vẫn còn chưa chừa hả???? Brian đáng sợ thật, nhỡ sau này phát hiện TK chưa bao h yêu Arce thì không biết sẽ làm j vs TK nữa….
    thương TK quá, không khi nào được thoải mái vui vẻ…

  25. Hatybong nói:

    uh, kinh quá, tớ cũng có hiểu gì đâu, đọc mấy đoạn này là cứ lướt lướt, chỗ nào quan trọng hay có tý HT xuất hiện là đọc cẩn thận lắm ấy :))

  26. mai mai nói:

    thực ra thấy PT có vai trò rất lớn đó nha, nếu anh không xuất hiện liệu TK có trở thành 1 KKT thứ 2 không, nhờ sự xuất hiện của PT mà TK mới có chút cảm giác ấm áp, mới nhẹ tay đi, mà đã thấy hơi sợ TK rùi, nếu ngay từ đầu đã gặp và chịu ảnh hưởng từ 1 người như HT thì TK sẽ ngang tàn thế nào, thực không giám tưởng tượng

  27. heobeo nói:

    a. mjh thich may cah chien dau nhieu hon tinh cam.hj

  28. PT cứ nói yêu TK nhất, nhưng khi anh gặp đk 1 nửa của đời mình thì anh sẽ thấy đoạn tình cảm đã qua chỉ là quá khứ, là hồi ức đẹp thôi… chả thể nói cho những phần cuộc đời chưa đi qua là yêu ai nhất cả… Orz… ta đang nói linh tinh cái gì đấy? T.T

  29. namlun nói:

    co cha nhu vay… tha ko co thi hon…. kho cho truogn khanh wa

  30. HaoHao nói:

    Hehe, mình học kinh tế mà đọc mấy đoạn họp HĐQT còn thấy nhức đầu, công nhận bạn Heo học luật mà edit hay quá.

  31. trangizzi nói:

    Haiz, Tước gia, anh buông tay đi, tình yêu của anh cao thượng quá, nhưng nó quá nặng nề và nhiều trói buộc, làm cho Trường Khanh ngạt thở và không thể thoải mái tiến hành kế hoạch của cuộc đời cô ấy. Nếu yêu anh, cô ấy sẽ phải từ bỏ mục tiêu của mình, con người mà sống không có mục tiêu, không có đích để phấn đấu thì có còn gọi là sống nữa không? Đừng quá mơ mộng về bạch mã hoàng tử cao cao tại thượng nữa, chỉ là cổ tích thôi!

  32. hip nói:

    brian biến thái…sợ nhất là tuýp nv ny!

  33. Nguyễn Việt Thương nói:

    Mình là mình rất ngưỡng mộ Anh HT.Ít ai hết lòng ủng hộ người mình yêu, yêu nhưng biết chờ đợi không quá cường ép,rất thích.hihi

  34. Uyên minh nói:

    KKT bị dồn ép như thế rồi thì ko biết có ” ko ăn đc thì đạp đổ ” ko nhỉ mà mình cứ lo xa cơ KKT đâu còn con át nào để làm khó TK đâu. Hehe. Thanks heo nha 💋

  35. Tho Den nói:

    mặc dù ko thích PT & TK, nhưng PT cũng là quá yêu TK mà thôi. Có thể thông cảm được hi hi hi

  36. bombom nói:

    anh pt mọi người đang hiểu lầm anh kìa đừng cố chấp nữa ,quay về với em đi nha nha nha
    quay đi chay chay ….anh Hooooang thao ctk k có yêu anh ,k yêu anh mà ….hức hức quay về với em đi nha nha nha …quẫy quãy đuôi……

  37. sasimi nói:

    Công nhận mấy chương mà có anh PT là kiểu sướt mướt. Dù cho PT không buông tay thì cũng chẳng thể thay đổi sự thật là hai người không hợp. Haizzzzzzzzzzz. Nếu TK mà bên PT thì chắc không còn được xem những màn trả thù sướng tai đã mắt rồi. Lcs nào cx phải dè chừng cái này. đề phòng cái kia. Sống như thế thì TK đã không còn là chính mình nữa. Dù TK chọn anh nào thì e vẫn ủng hộ nữ chính. Mà toàn anh xuất sắc mới hay chứ. :)))))))))))))

  38. Nấm nói:

    Kkt vsTk: ko cảm nhận đc dù tẹo teo tí gọi là tình cha con thế nhỉ?..

  39. CHIPCHIP nói:

    PT chán quá , thôi thì chia tay cho nó xong đi níu kéo làm gì cho cả 2 đều mệt

  40. Nunu Meari nói:

    Nói thì khỏe vậy thôi, chứ trong tình yêu khó có thể lý trí đc như tk lắm.
    Mà mình thấy hình như tác giả truyện này nghiêng về HT quá, làm cho pt ko có đất diễn luôn, suốt mấy chương mà ko thấy hành động của pt đối với tk, mà toàn là nhớ thương gì gì đâu ko àh, ko như ht lúc nào cũng giúp đỡ tk.
    Ko biết ngày tàn cũa kkt tới chưa nữa, mong chờ cảnh này nhất….hehe

  41. linh phuong nói:

    Đọc truyện này thấy hay nhất là các nv va tình tiết truyện rất logic và hấp dẫn…đòi hỏi kthức ktế nhiều thi mí hiểu hết được…:))

  42. superholic nói:

    dang xem phim, cam giac rat khac vs truyen

  43. Nguyễn Diệu nói:

    cảm ơn e. truyện càng ngày càng hay. Brian cứ ‘biến thái’ kiểu gì ấy nhỉ

  44. Người ko tên nói:

    Có KKT là có kịch tính à, :D
    Chờ xem kỳ này CTK sẽ xữ lý như thế nào.mà sao thích anh HT với Brian ghê ak,luôn luôn ủng hộ chị TK vô điều kiện.chị ấy thật hạnh phúc :)

  45. quynh nói:

    yêu đương đúng là một việc hại não mà, mong Phùng Tước sớm hiểu mà đi thôi, chứ nặng nề quá làm người khác mệt mỏi, dù thích anh nhưng cũng chả bênh nổi. Cảm ơn Heo nhá

  46. thanhnguyen nói:

    sao vậy ta….thấy PT cũng đáng thương mờ….vẫn thik PT hơn ash..tc thật ấm áp@@

  47. meoluoi2010 nói:

    Sống trên đời mà được nhiều người ủng hộ thế này thì cũng là một thành công

  48. thật mệt mỏi cho TK quá, PT yêu TK ko có tội nhưng khi nào cha mẹ vui vẻ thì quay lai nhé

  49. Mặc dù mấy đoạn chuyên môn không hiểu mấy, nhưng vẫn hứng thú hơn nhiều so với mấy phân đoạn tình cảm (không tính chuyện anh Thao cua gái >”<). Tác giả miêu tả bác Tường tàn tạ tan tác quá, nhìn không ra luôn, cứ tưởng bác nào lụm ve chai đi lạc! ^o^

Điều hướng bình luận

Nhéo tai