Chương 92: Phản ứng

Cửu Trọng Tử

Tác giả: Chi Chi

Edit: Heo con

ctt (2)

Nhị thái phu nhân nghiêm mặt ngồi trên sập bên cửa sổ, tràng hạt bằng gỗ trầm hương trong tay vang lên tiếng tách tách.

Thấy Đậu Chiêu và Kỷ thị tiến vào, vẻ mặt bà lại lạnh thêm mấy phần, cho Liễu ma ma mang ghế con bạc gấm đến cho hai người ngồi xuống, trầm mặt hỏi Đậu Chiêu:

–          Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Kỷ thị nghe xong thì giận đến xanh mặt, không đợi Nhị thái phu nhân mở miệng đã không nhịn được mà nói:

–          Lúc trước nghe tam bá sai người truyền tin về, nghĩ Bàng Côn Bạch kia là kẻ tồi tệ nên mới làm ra chuyện này. Cuối cùng là muốn diễn vở “Anh hùng cứu mỹ nhân”, đây rõ ràng là…

Hai chữ “dụ dỗ” nàng không nói nên lời trước mặt Đậu Chiêu.

–          Rõ ràng là coi thường Thọ Cô còn nhỏ tuổi không hiểu chuyện. Nếu không phải Thọ Cô lâm nguy nhưng lanh trí chẳng phải là Bàng gia thực hiện được ý đồ rồi sao?

Nói đến đây nàng mới nhận ra Nhị thái phu nhân còn không nói gì, vội hỏi:

–          Mẫu thân, chuyện này không thể cứ bỏ qua thế được! Cái này quá coi thường chúng ta rồi!

Bàng Côn Bạch kia rõ ràng có có ý một mũi tên bắn trúng hai đích.

Cứu được Thọ Cô từ trong tay giặc cướp, nhân lúc trời tối giữ Thọ Cô ở lại điền trang một đêm, sau đó lấy cớ vì danh tiết của Thọ Cô nên cầu thân với Đậu gia. Cho dù Thọ Cô có không thích Bàng gia, có không muốn gả đến Bàng gia nhưng họ có ơn cứu mạng lại có cớ hay như vậy, Thọ Cô cũng chỉ đành gả qua. Thời gian lâu dài, có con rồi, Bàng Côn Bạch lại cẩn thận hầu hạ, tất nhiên Thọ Cô cũng sẽ toàn tâm toàn ý với hắn. Đến lúc đó dù Đậu gia và Triệu gia ngăn cản thì Thọ Cô nể trượng phụ, nể con cái, chỉ sợ sẽ giao hết sản nghiệp cho Bàng Côn Bạch, như vậy là Bàng gia có thể danh chính ngôn thuận chiếm lấy sản nghiệp của Thọ Cô.

Sắc mặt Nhị thái phu nhân đen như mực, lại nói:

–          Sao các con không nói với người trong nhà một tiếng rồi hãy báo quan?

Đương nhiên là vì sợ các ngươi và Vương gia có giao dịch ngầm!

Đậu Chiêu nói qua chuyện Kỷ Vịnh với Nhị thái phu nhân, cuối cùng nói:

–          Vì xảy ra án mạng, Kỷ gia biểu ca, Thập Nhị ca và Ô tứ ca mới quyết định báo quan.

–          Ý con là, chuyện này có liên quan đến Kiến Minh?

Kỷ thị trợn mắt nhìn.

Dù sao Kỷ Vịnh có bối cảnh thâm hậu, Đậu gia không dám tùy tiện đắc tội, không bằng để hắn làm lá chắn cho Đậu Đức Xương và Ô Thiện.

Đậu Chiêu gật gật đầu.

Vẻ mặt Kỷ thị có chút quẫn bách.

Nhị thái phu nhân có chút bất ngờ nhưng đúng như Đậu Chiêu dự đoán, không tiếp tục truy  vấn thêm.

Giờ Đậu Chiêu đang giả làm tiểu cô nương, tỏ vẻ vừa sợ vừa hoảng, nói:

–          Thái phu nhân, nếu bên cạnh con không có Tố Tâm và Tố Lan, nếu không dẫn hai nàng đi theo thì chỉ sợ đã gặp chuyện không may rồi. Con xin thái phu nhân một chuyện, thi người nhất định phải đồng ý với con?

Nói xong lấy khăn tay lau nước mắt.

Nếu là những người khác mạo phạm đến người của Đậu gia như vậy, Nhị thái phu nhân sớm đã cho người đẩy bọn hắn vào nha môn để cho gậy gộc quan phủ đánh chết rồi. Nhưng nhắc đến Vương Hành Nghi, bà có cảm giác cứ xử trí Bàng Côn Bạch một cách đơn giản như vậy thì có vẻ lãng phí – lúc trước Vương Ánh Tuyết phù chính. Điều kiện thứ nhất là Vương gia không được nhúng tay vào hôn sự của Thọ Cô. Bàng Côn Bạch có quan hệ thông gia với Vương gia, dù Vương gia muốn phủ nhận cũng là không thể.

Bà không khỏi trầm ngâm nói:

–          Con nói đi!

–          Xin thái phu nhân điều tra giúp con là ai đã tiết lộ hành tung của con?

Đậu Chiêu đem nghi vấn của mình nói cho Nhị thái phu nhân.

Nhị thái phu nhân lập tức đồng ý:

–          Dù con có không nhắc đến thì ta cũng sẽ điều tra. Loại bán chủ cầu vinh này, tra ra tên nào đánh tên đó, mặc kệ là ai cũng như thế. Bà vô cùng giận dữ.

–          Con còn muốn mời thêm mấy hộ vệ.

Đậu Chiêu nói:

–          Con rất sợ. Người không biết đâu, thân thủ của đám tùy tùng của Bàng Côn Bạch rất lợi hại, bằng không sao con có thể không nhận ra hắn chứ? Huống chi nếu Bàng gia đã có lòng kia, khó tránh người khác cũng không có tâm tư này, con không muốn lại gặp chuyện thế này nữa. Dù là uy hiếp, con cũng muốn mời thêm mấy cao thủ hộ vệ.

Nhị thái phu nhân nghĩ tới Ô gia.

–          Được.

Bà không chút do dự đáp:

–          Đến lúc đó con và tam bá phụ, tam đường ca bàn bạc chuyện này sau.

Đậu Chiêu đứng dậy nói lời cảm tạ Nhị thái phu nhân.

Cứ như vậy, nàng có thể công khai chiêu binh mãi mã.

Liễu ma ma tiến vào bẩm:

–          Bên tam lão gia có thư gửi về.

Xem ra tam bá phụ luôn nhanh chóng báo chuyện xảy ra ở điền trang cho Nhị thái phu nhân biết. Khó trách Nhị thái phu nhân có thể thấu rõ mọi chuyện nhanh như vậy.

–          Cho hắn vào nói chuyện đi. Nhị thái phu nhân nói.

Một gia đinh khoảng 12,13 tuổi trông rất lanh lợi chạy vào hành lễ với Nhị thái phu nhân rồi bẩm:

–          Thái phu nhân, đại phu nói thương thế của Bàng công tử rất nghiêm trọng, chỉ sợ phải đưa lên châu Thực Định điều trị mới được. Tam lão gia bảo con về hỏi người, có cần thông báo cho người Bàng gia không?

–          Báo cho bọn họ đi! Khua chiêng gõ trống cho bọn họ đến nhận, cho cả châu Thực Định biết con trai bọn họ là loại nghiệt chủng thế nào!

Nhị thái phu nhân quyết đoán nói.

Gia đinh vội chạy về báo tin cho Đậu Thế Bảng.

Nhị thái phu nhân nghĩ phải mau chóng nói chuyện này cho con nên cho Đậu Chiêu lui xuống nghỉ ngơi:

–          … Muộn rồi, con nghỉ lại trong phòng lục bá mẫu đi? Chuyện bên kia con không cần lo lắng, tam bá phụ con tất sẽ xử lý ổn thỏa.

Đậu Chiêu cũng không muốn về lúc này để khiến tổ mẫu lo lắng nên đến chỗ Kỷ thị.

Trước khi ngủ, Kỷ thị kéo tay Đậu Chiêu, cẩn thận hỏi qua từng lời từng chữ của Kỷ Vịnh, có vẻ lo lắng.

Đậu Chiêu khó hiểu nhưng vẫn cẩn thận đáp lời Kỷ thị.

Kỷ thị nghe xong, vẻ mặt mệt mỏi, sai nha hoàn hầu hạ Đậu Chiêu rửa mặt, lại đốt nhành an túc hương trong sương phòng của Đậu Chiêu để Đậu Chiêu nghỉ ngơi cẩn thận, có gì để mai tính.

Có lẽ là lư hương này có tác dụng hoặc là lúc trước quá lo lắng, Đậu Chiêu nhanh chóng ngủ thiếp đi.

Sáng hôm sau thức dậy, Kỷ Vịnh và Đậu Đức Xương, Ô Thiện đã quay về, đang dùng bữa sáng.

Đáy mắt Đậu Đức Xương và Ô Thiện đen ngòm, vừa nhìn đã biết là đêm qua không ngủ còn Kỷ Vịnh lại thần thái sáng láng, nét mặt tỏa sáng như vừa mới thức giấc vậy.

Sao hắn còn có tinh thần như vậy.

Đậu Chiêu khẽ lẩm bẩm trong lòng.

Kỷ thị nhắc đến chuyện sau này với nàng:

–          … Bất luận thế nào Bàng gia cũng không thừa nhận Bàng Côn Bạch đánh cướp con, ngược lại còn nói các con ỷ thế hiếp người, đánh trọng thương Bàng Côn Bạch. Nay Bàng Ngân Lâu đưa Bàng Côn Bạch lên châu Thực Định chữa bệnh, Bàng Kim Lâu lên kinh thành, Bàng Tích Lâu thì mời Hồ cử nhân làm thầy cãi, cùng nhà ta lên công đường.

Nói tới đây, Kỷ thị cười lạnh, trấn an Đậu Chiêu:

–          Hình lão bát còn một thủ hạ vẫn còn sống, nếu kẻ đó chịu ra tòa chỉ điểm Bàng gia, đến lúc đó ta xem xem Bàng gia kia còn định nói gì nữa.

Đậu Chiêu gật gật đầu.

Lên công đường, thế thì cũng phải chờ Đậu Thế Xu và Vương Hành Nghi thấy mới được.

Nàng hỏi:

–          Vậy đã điều tra được là ai tiết lộ hành tung của con chưa?

–          Còn chưa có tin tức.

Kỷ thị lo lắng nói:

–          Liễu ma ma lấy cớ trong nhà mất đồ, cả đêm dẫn người qua Tây phủ. Nhất định phải tìm ra người này mới được, bằng không tình cảnh của con sẽ rất khó xử.

Kỷ Vịnh đột nhiên nói:

–          Có cần ta điều tra giúp muội không?

Không đợi Đậu Chiêu nói chuyện, Kỷ thị đã vội vàng nói:

–          Kiến Minh, con là khách!

Kỷ Vịnh không cho là đúng, nói:

–          Nếu con đã dây vào, sao có thể mặc kệ?

Kỷ thị nhíu mày.

Đậu Chiêu vội giảng hòa:

–          Đa tạ Kỷ biểu cao, nếu Liễu ma ma đã qua đó thì vẫn nên để Liễu ma ma điều tra thôi! Nếu hôm nay Liễu ma ma không điều tra được thì Kỷ biểu ca ra tay cũng không muộn!

Kỷ Vịnh gật đầu, lại cúi đầu tao nhã ăn sáng.

Kỷ thị như rất ngạc nhiên vì sự nghe lời của Kỷ Vịnh, có chút ngạc nhiên nhìn Đậu Chiêu một cái.

Đậu Chiêu lại nghĩ đến Trần Khúc Thủy.

Một ngày một đêm, không biết ông ấy có điều tra được cái gì không?

Nàng không muốn Kỷ Vịnh nhúng tay vào chuyện này.

Dùng bữa trưa xong, Đậu Chiêu dẹp đường về Tây phủ.

Tổ mẫu còn không biết chuyện này nhưng lại có chút tức giận vì việc Liễu ma ma đến đây kiểm tra các ma ma trong nhà.

–          Dù sao là chuyện Tây Đậu, dù muốn kiểm tra cũng phải chờ con về rồi tra thì mới đúng.

–          Chắc là vì sợ để lâu mất dấu vết thôi.

Đậu Chiêu an ủi tổ mẫu một hồi, lúc ra cửa lại thấy Trần Khúc Thủy đang đứng chờ sẵn.

Ông nhìn Đậu Chiêu, cười tự tin.

Đậu Chiêu biết ông làm được, lòng nhất thời cũng an ổn hơn.

Hai người vừa đi vừa nói chuyện.

–          Người báo tin là Lưu Vạn, nhưng hắn đã chết. Tôi tra được hôm qua Đỗ An nghỉ chân lại tại khách điếm Bình An ở huyện Linh Thọ, tôi đã cho Trần Hiểu Phong đi mời hắn… Liễu ma ma phải tra một đám người, tiến triển quá chậm, chỉ sợ hôm nay không có kết quả gì.

Lên kinh thành không cần phải đi qua Linh Thọ.

–          Vậy chúng ta chỉ điểm cho Liễu ma ma một chút đi? Chuyện này vẫn nên để Nhị thái phu nhân ra mặt thì hơn.

Đậu Chiêu cười nói.

–          Đi thôi!

Trần Khúc Thủy cũng đồng tình:

–          Tôi cảm thấy tiểu thư phải mời thêm nhiều hộ vệ thân thủ cao siêu hơn nữa mới được, chỉ sợ lại có người có ý đồ xấu với tiểu thư.

–          Tiên sinh nghĩ giống ta thật đó!

Đậu Chiêu cười, đem việc từ nay về sau mỗi năm nàng có thể nhận 1 vạn lạng bạc ra nói cho Trần Khúc Thủy:

–          Không bằng mời bọn Trần Hiểu Phong đi?

Nàng nói ra mấy cái tên mình đã để ý.

Trần tiên sinh cười nói:

–          Ánh mắt của tứ tiểu thư thật lợi hại, vậy để tôi đi lo chuyện này!

Rất nhanh, Liễu ma ma đã lục được trong phòng Lưu Vạn 52 lạng bạc.

Nhị thái phu nhân vô cùng bất mãn:

–          Tiếp tục điều tra, nhất định phải bắt được người mua chuộc Lưu Vạn kia.

Buổi tối, Trần Hiểu Phong dẫn Đỗ An trở về.

Đỗ An thấy Đậu Chiêu thì run người, miệng lại khép chặt như thể ta đây không nói ngươi làm gì được ta.

Đậu Chiêu cười nói:

–          Đem hắn giao cho Nhị thái phu nhân đi!

Đỗ An sửng sốt nói:

–          Ngươi… ngươi không thẩm vấn ta?

–          Ta thẩm vấn ngươi ngươi sẽ nói sao?

Đậu Chiêu khinh bỉ:

–          Huống chi ngươi nói hay không cũng có gì khác nhau? Chỉ cần để Nhị thái phu nhân tin rằng ngươi có liên quan đến chuyện này, Vương Ánh Tuyết có liên quan đến chuyện này là được. Ngươi cần gì phải nói.

Đỗ An choáng váng.

Đậu Chiêu giao chuyện Đỗ An và chọn hộ vệ cho Trần Khúc Thủy, nghĩ mình có thể được thoải mái một chút, ai ngờ ngũ bá phụ lại gửi thư đến.

Trong thư hắn nói vô cùng tán thành chuyện vui của hai nhà Ô Đậu, bảo Nhị thái phu nhân không cần canh cánh trong lòng, Ô gia môn phong thanh bạch, là nhà đọc sách đứng đắn, Đậu Chiêu gả qua sẽ không phải chịu khổ.

Cũng không nhắc tới chuyện Đậu Chiêu bị bắt cóc.

Rất rõ ràng, hai phong thư bị bỏ sót ngang đường.

Nhị thái phu nhân nhất thời không nghĩ ra, đến chỗ Kỷ thị kể khổ:

–          … Rõ ràng Thọ Cô có thể gả đến nơi tốt hơn, sao lại là Ô gia?

Kỷ thị cười nói:

–          Ô gia tứ thiếu gia là do chúng ta tận mắt trông thấy hắn trưởng thành, là người đôn hậu giản dị, tốt hơn nhiều so với việc gả cho người xa lạ.

Nhị thái phu nhân thở dài.

Có người hoang mang nói:

–          Đậu Chiêu và Ô gia tứ thiếu gia đính ước?

Kỷ thị và Nhị thái phu nhân quay đầu, liền thấy Kỷ Vịnh kinh ngạc đứng ở cửa.

About Heo Chảnh

Em sẽ tặng anh một mảnh đời mình. Nơi chính em cũng chưa từng bước tới… J.L. BORGES

Có một phản hồi »

  1. lienvip nói:

    hong qua, khong biet nam chinh la ai day nua, da chot la OT roi ma a ko xuat het la mat phan day, hehe

  2. EMILYQ nói:

    Con xin thái phu nhân một chuyện, thi người nhất định phải đồng ý với con? => thì người
    Đa tạ Kỷ biểu cao -> biểu ca

    he he, anh OT được tác giả cưng chiều quá nha, cho xuất hiện sớm, nhiều lại còn được đính ước với ĐC nữa chớ… ^_^. kiểu này thế nào KV cũng phải giở chiêu gì ra mà ngăn cản chứ nhỉ?

  3. Tiểu Mãn nói:

    KV sẽ giở chiêu gì đây ta? Hay là SSC ra tay?

  4. Mai Vũ nói:

    Ko hiểu sao mình rất muốn thấy mặt OT lúc nghe ĐC từ chối :”>

  5. lauralaura97 nói:

    KV hình như đã đổ rồi, =)))) hehehe, tội bạn nhỏ OT, lúc đầu cũng thích bạn nhưng bạn là nam phụ nên không được tác giả ưu ái, giờ bạn mờ nhạt quá…

  6. Ji Ji nói:

    KV có làm gì ngăn cản DC gả cho OT không nhỉ? mình thấy KV này thật không đơn giản

  7. minhhuehung nói:

    Nam chính ơi, anh ở đâu vậy. Ra sân khâu mau mau đi. Không thôi mắc Đậu Chiêu đó.

  8. anh nhi nói:

    ĐC sẽ k để người khác sắp xếp cuộc đời mình đâu nhỉ,thấu OT rất dễ thương nhưng so vs ĐC thì cứ như con trai của ĐC í, mong tác giả đừng quá ngược bạn nhỏ.Cám ơn nàng nha <3

  9. purinrin nói:

    Ô thiện quá ngây thơ, là người tốt nhưng không hợp với Đậu Chiêu lắm

  10. daithienha nói:

    DC ko co tinh cam vs OT ma, ma DC luc nay dang muon song doc than ma. Ko biet bao h nam chinh moi xuat hien day

  11. chipmaikhoi nói:

    Kỷ vịnh nầy có vẻ rất hứng thú với việc điểu tra tội phạm nhỉ.

  12. Yang nói:

    Kỉ Vịnh kiểu nửa chính nửa tà, thích rồi đấy >:) =))

  13. quynh2nguyen nói:

    Chuyen hon nhan cua DC that nhuc dau!

  14. Thư nói:

    ô thiện tuy rất tốt nhưng vẫn còn quá non nớt không đủ trình để bảo vệ ĐC….tên đỗ an thờ sai chủ rồi :3

  15. mintansakura nói:

    Tới bây giờ mới vô đc wp để comt.OT bắt đầu mờ nhạt.Không biết nác xuất hiện ntn đây, có gây đc ấn tượng vơi ĐC ngay k ta?

  16. concuuvang nói:

    è hé hé,kỷ vịnh có ý với đậu chiêu à?không nhanh như thế chứ?hay là hỏi hộ người khách á??

  17. moc_lam nói:

    Tình cờ phát hiện ra nhà nàng kế là tr CTT đọc trong 3 ngày mặc dù mình có bỏ qua khúc giữa vì mình muốn nhìn thấy ĐC lúc trưởng thành. Ta k thích tr dài nhưng mà tr này đọc thích thật k giống mí tr khác lúc đầu đọc ta ấn tượng nv giết cha giết em làm toàn tr xấu nhưng vẫn đc hoàng thượng xem trọng nên muốn đọc tiếp xem a có phải là nc k ùi bị thu hút từ lúc nào chả biết phải nói là thành thật cám ơn nàng rất nhiều vì đã làm tr này :)))

  18. Van Hoang nói:

    ĐC cứ là phải anh chàng nào cao tay ấn tê,gjống OT thì chưa đủ trình

  19. banhbaohap nói:

    KV chuẩn bị phá đám chăng?

  20. Cloud nói:

    Vẫn thấy KV bí ẩn

  21. Thanhbeo nói:

    Bực thật mình muốn đọc xem cách xử lí sao chưa ong đã lại cưới hỏi bực mình quá

  22. Thongminh123 nói:

    Vậy là nhờ K v mà đôi Ô Đậu ko thành?

  23. nói:

    ai nha . haaaaaaa. ko biet ki vinh se lam the nao. hiiii ngong’ ghe. doc tiep nao

  24. min min nói:

    DC va OT dinh uoc? anh KV dag that vong day .hihi. nhung ko sao dau anh. hai ngui ko toi dc voi nhau va anh cung vaay

  25. litdolphin nói:

    nam chinh mau xuat hien di >•<

  26. Tytan nói:

    KV có ý gì đây

  27. pinktauraus nói:

    đường đến với nam chính hãy còn xa

  28. Phiri nói:

    :v M thấy OT còn trẻ con, chắc ĐC coi như con trai nên ngay từ đầu đã ko thấy hy vọng :)) còn KV thì tính cách có vẻ bông đùa,vs ng nghiêm túc như ĐC có lẽ ko hợp lắm :)) ban đầu m nghĩ ĐC vẫn lấy chồng cũ rồi cải tạo dần, vì nghĩ là chị ý muốn cải thiện lại mối quan hệ mẹ con nhưng xem chừng cũng ko phải :)) Bây h m chỉ còn 1 anh để đặt niềm tin thôi, hy vọng a sẽ là nam 9 <3

  29. Dịch Phong nói:

    giờ này Kỷ Vịnh chưa có biểu hiện gì đã đổ Đậu Chiêu, cái vẻ hoang mang kinh ngạc của a chắc đúng là nghĩa ở mặt chữ, ngạc nhiên thôi =)))))))
    ây, Ô Thiện đến giờ phút này vẫn rất tốt, rất dễ thương, nhưng với nữ 9 ‘đặc biệt’ thì cái tốt đấy chưa đủ, thật rất xót cho bạn nhỏ này, trái tim non nớt sắp bị công kích rồi, cứ tưởng trong tầm tay cuối cùng lại hụt, cảm giác khó chịu lắm đây ==’

  30. Thao Dao nói:

    cho Liễu ma ma mang ghế con bạc gấm đến -> bọc

  31. thucquy nói:

    bạn KV này chắc là có ý đồ gì vs ĐC rồi? ko biết là về tình cảm hay tài sản đây?

  32. Ngọc Tuyết nói:

    Mình K nghỉ hai họ đậu và ô sẽ thanh

  33. NhocMap nói:

    “thi người” => “xin người” ??

  34. meocon nói:

    Vận mệnh thay đổi rồi lần này đậu chiêu làm cách nào để thoát khỏi cuộc hôn nhân này đây

  35. lethuy elly nói:

    “Bàng Côn Bạch kia rõ ràng có có ý một mũi tên bắn trúng hai đích.” — Thừa 1 chữ “Có”.
    Con xin thái phu nhân một chuyện, thi (thì) người nhất định phải đồng ý với con?
    cảm ơn heo rất nhiều vì đã edit ch. bạn edit đen chương 234 r mà giờ mjk mới đọc đến đây. .chỉ tiếc 1 ngày ko có nhiều thời gian đọc. bận bịu suốt 1 ngày mjk đọc đc có vài chương. . .nhưng chuyện nhà bạn rất hay. đọc phải kảm nhận từ từ mới đc. dù sao vẫn rất kảm ơn heo .:))

  36. nana nói:

    Đọc câu cuối t thấy KV có vấn đề rồi,tuy rằng ÔT dễ thương nhưng còn trẻ con quá

  37. lives4u nói:

    anh Kỷ vừa mới thấy có hứng thú với ĐC vậy mà lại nghe tin chị đính ước với ÔT nên mới ngạc nhiên?

  38. merongcon83 nói:

    Hihi ! Nghe tin đính ước anh nam phụ giật mình rồi 😄😄.
    Cổ đại ngày xưa hôn nhân là do trưởng bối sắp đặt và có quyền quyết định nên tò mò xem Đậu Chiêu giải quyết cách nào cho thỏa đáng đây ! mà ta hy vọng ít nhiều đừng tổn thương Ô Thiện . Ta là Ta đau lòng a ……

  39. Vây là Kỷ Vịnh nhất định có ý đồ với ĐC rùi, ko sao lại quan tâm như thế. Biết ngay là VAt là chủ mưu vụ này mà. Mà chắc chắn ĐC ko đồng ý Ô Thiện đâu nhỉ? Nhưng ko biết ĐC làm cách nào để từ chối hôn sự này đây?

  40. mebonbon nói:

    – Đa tạ Kỷ biểu cao, nếu Liễu ma ma đã qua đó thì vẫn nên để Liễu ma ma điều tra thôi! Nếu hôm nay Liễu ma ma không điều tra được thì Kỷ biểu ca ra tay cũng không muộn!——> biểu ca

  41. mymatgach0810 nói:

    Ko pít mụ Vương Ánh Tuyết sẽ bị xử như thế nào.

  42. duonganh93 nói:

    Không phải là Kỷ Vịnh cũng thích Thọ Cô chứ???
    Cảm ơn nàng nha.

  43. dlvu nói:

    ô, đính ước sao??? Nguỵ gia còn chưa giải trừ hôn ước, giờ lại đính ước thì có sao ko nhỉ

  44. dothingocchi nói:

    vậy ý của Ngũ bá phụ này là gì, bỏ qua cho nhà họ Vương á, ta bực rồi đấy nhá

  45. Nam chính là Kỷ Vinh đúng ko nàng ơi..hì hì..đọc tính cách thì hợp với Đậu Chiêu cũng may ra là Kỷ Vinh này thôi..anh này như hồ ly ý..mình rất thích..(y)..mà nam chính như này thì ĐC mới được nhờ chứ như ÔT thì còn kém lắm..đời chị lại giống như kiếp trc thoai..chẹp chẹp

  46. Bảo Bảo nói:

    Kỷ Vịnh này sao thấy thật là cổ quái, nhưng hình như anh thích chị rồi á :3

  47. – Đa tạ Kỷ biểu cao, nếu Liễu ma ma đã qua đó thì vẫn nên để Liễu ma ma điều tra thôi! Nếu hôm nay Liễu ma ma không điều tra được thì Kỷ biểu ca ra tay cũng không muộn!
    —> biểu ca nhé nàng.
    Ôi câu cuối của chàng Kỷ là ý gì thế nhẩy? Ko dc chia uyên rẽ thuý Ôn Thiện nhà ta chứ.

Gửi phản hồi cho EMILYQ Hủy trả lời